Ngày xưa mua xe máy cũ cho thằng cả đi học,ôngdámmuaxemáycũvìquyđịnhmớsad girl là gì khó nhất là việc tìm mua được chiếc xe tốt, giá cả phải chăng rồi làm giấy mua bán, về quận đóng thuế, ra đăng ký thế là xong. Giờ tìm mua được xe cho thằng út đi học, cũng là xe cũ cho tiết kiệm thì phải thêm chứng thực pháp lý rõ ràng, ký giấy mua bán phải cần xác nhận độc thân, hoặc hai vợ chồng lý dù người đó đang đứng tên tài sản nhỏ, (rút hồ sơ thì dân phảỉ tự đi rút, xong tự nhập đã thấy hơi rườm rà rồi).
Vừa rồi ngày 15/8 lại ra thêm luật mới, thấy bảo rút gọn thủ tục để làm nhanh gọn vì giờ là thời buổi 5.0. Nhưng nhanh gọn đâu không thấy, thấy bắt chủ xe phải lên làm thủ tục thu hồi dù xe đã bán mấy năm trước. Không tìm được chủ xe lên thu hồi biển thì phải đóng phạt hơn triệu bạc dù đủ giấy tờ pháp lý rõ ràng. Trong khi sang tên vắng chủ cũng phạt ngần đó tiền. Ngày xưa đi làm thủ thục sang tên chỉ 1-2 tiếng là có giấy hẹn, giờ sang tên quận này chuyển hồ sơ quận kia 15-30 ngày chưa có hồ sơ. Ra tới giấy hẹn 1-2 tháng.
Thực tế, mỗi quận lại thủ tục mỗi khác, "thợ" buôn bán xe cũ còn hoang mang nói gì đến tôi một người dân lâu lắm mới có thể mua thêm một chiếc xe cũ. Đã không có tiền mới phải mua xe cũ cho tiết kiệm lại phải bỏ việc kiếm tiền để chạy tới chạy lui khắp nơi lo thủ tục mà vẫn không giải quyết được...
Trong khi Việt Nam sử dụng xe máy rất đông, thuộc top 4-5 thế giới, mà thủ tục như vậy khó quá. Vào năm học mới, hơn 1 triệu học sinh tốt nghiệp cấp 3, và một tỷ lệ lớn trong số này sẽ vào đại học, cao đẳng, trung cấp... hoặc đi làm, đều cần sử dụng xe máy. Và trong số đó, cũng một tỷ lệ không nhỏ sẽ muốn tìm tới xe máy cũ. Nếu thủ tục khó khăn như vậy, ai còn dám mua xe máy cũ?
Độc giảBình Yên